Tia Nắng Đỏ

DẶN MÌNH



Cất hết nỗi buồn lại
đừng để nó rong chơi
sợ nó thành gai nhọn
đâm vào tim một đời

Đừng để nó đi lạc
vào giấc mơ của mình
sợ nó thành giọt lệ
thức giấc buổi bình minh

Nỗi buồn ai cũng có
hãy tìm người xẻ chia
để nó nguôi ngoai bớt
để nó lạc đường về

Gói hết nỗi buồn lại
đào một lỗ chôn đi
rồi thời gian bôi xóa
nhạt phai chẳng còn gì
 
Niềm vui dầu là ít
nhưng ý nghĩa hơn nhiều
tại sao không nghĩ đến
tốt hơn nhiều bao nhiêu
 
Tia Nắng Đỏ

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 29 tháng 11 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "DẶN MÌNH"